Game PC - Console

Vượt Xa Màu Sắc Rực Rỡ: 10 Tựa Game Đơn Sắc (Đen Trắng) Vẫn Cực Kỳ Ấn Tượng

Trong bối cảnh ngành công nghiệp game ngày càng phát triển, đồ họa với màu sắc rực rỡ và độ chân thực cao đang trở thành xu hướng chủ đạo. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là màu sắc là yếu tố bắt buộc để tạo nên một tựa game hay. Ngược lại, nhiều trò chơi đã chứng minh sức hút mãnh liệt của mình thông qua việc sử dụng chủ yếu tông màu đơn sắc, thường là đen trắng, đôi khi xen kẽ một vài màu khác để tạo điểm nhấn.

Đồ họa đơn sắc mang đến cho game một bản sắc hình ảnh rất riêng biệt, cho thấy sự sáng tạo và khả năng thiết kế bối cảnh ấn tượng bất chấp sự thiếu vắng màu sắc. Bài viết này sẽ đưa bạn đi khám phá 10 tựa game đơn sắc (được thiết kế chủ đích, không tính các game trên nền tảng chỉ hỗ trợ đồ họa đơn sắc như Game Boy) đã gây ấn tượng mạnh mẽ với cộng đồng game thủ nhờ phong cách hình ảnh độc đáo của mình.

10 Game Đơn Sắc Ấn Tượng Nhất

1. In Stars And Time

In Stars And Time nổi bật trong số các game đơn sắc bởi đồ họa đơn sắc của nó không chỉ là một lựa chọn thẩm mỹ, mà còn là một yếu tố trong chính thế giới game. Thị trấn Dormont, nội thất Ngôi Nhà, và mọi thứ xung quanh đều chỉ có màu đen và trắng. Điều này được coi là bình thường đối với các nhân vật sống trong thế giới này, đến mức họ không thể hình dung được một thứ gì đó không phải là đơn sắc trông như thế nào. Lý do đằng sau sự đơn sắc này là một yếu tố cốt truyện quan trọng. Khi trải nghiệm game đến hồi kết, bạn sẽ hiểu được tầm quan trọng sống còn của màu sắc (hoặc sự thiếu vắng màu sắc) trong thế giới game này.
Đội hình tấn công trong game RPG đơn sắc In Stars And TimeĐội hình tấn công trong game RPG đơn sắc In Stars And Time

2. MadWorld

Phát hành năm 2009, MadWorld lấy cảm hứng từ nhiều bộ truyện tranh phương Tây và Nhật Bản, đặc biệt là tác phẩm bạo lực cực độ Sin City của Frank Miller. Kết quả là một tựa game chỉ có bốn màu: đen, trắng, vàng và đỏ. Tất cả nhân vật, môi trường và hiệu ứng trong game đều được thể hiện bằng hai màu đen trắng chủ đạo. Màu vàng được sử dụng cho các hiệu ứng âm thanh nổi bật và các yếu tố giao diện người dùng (UI), có lẽ để giúp chúng dễ nhìn hơn. Còn màu đỏ? Vâng, màu đỏ được dùng cho chính xác những gì bạn nghĩ đến. Nó chắc chắn làm cho những vòi máu phun ra khi nhân vật chính Jack chặt đôi ai đó bằng cánh tay cưa máy của mình trở nên ấn tượng và khác biệt hơn hẳn.
Nhân vật Jack cầm cưa máy trong game chặt chém MadWorld với đồ họa đen trắng và màu đỏNhân vật Jack cầm cưa máy trong game chặt chém MadWorld với đồ họa đen trắng và màu đỏ

3. Slay The Princess

Câu chuyện về công chúa thường là một đề tài vui tươi, được thể hiện bằng màu sắc rực rỡ và đẹp đẽ. Tuy nhiên, Slay the Princess ngay lập tức cho người chơi biết rằng đây không phải là một câu chuyện công chúa truyền thống bằng cách trình bày đồ họa đơn sắc, gai góc và có vẻ như bị nhòe hoặc bẩn. Đây là một câu chuyện với vô số lựa chọn phân nhánh, nơi câu trả lời không bao giờ đơn giản chỉ là đúng hay sai, đen hay trắng. Lần duy nhất màu sắc được sử dụng là khi lời thoại thỉnh thoảng chuyển sang màu đỏ, thường là để báo hiệu một điều gì đó thực sự khó chịu sắp xảy ra.
Hình ảnh Công chúa bị xích trong game kinh dị Slay The Princess với phong cách vẽ đơn sắcHình ảnh Công chúa bị xích trong game kinh dị Slay The Princess với phong cách vẽ đơn sắc

4. Cryptmaster

Cryptmaster có một vài nguồn cảm hứng rõ ràng giải thích cho việc sử dụng tông màu đen trắng. Thứ nhất, đây là một game dungeon crawler, một trong những thể loại game lâu đời nhất từ thời mà màu sắc còn là một thứ xa xỉ. Các game như Rogue nguyên bản được thể hiện hoàn toàn bằng nghệ thuật ASCII đen trắng. Thứ hai, chủ đề chính của game là từ ngữ và ngôn ngữ, và có ít thứ gì đại diện cho thế giới đen trắng tốt hơn là một chiếc máy đánh chữ. Nếu game đã yêu cầu bạn gõ nhiều như vậy, thì việc có một bối cảnh giống như phông chữ cũng là điều hợp lý.
Giao diện chiến đấu dựa trên văn bản trong game dungeon crawler Cryptmaster đồ họa đơn sắcGiao diện chiến đấu dựa trên văn bản trong game dungeon crawler Cryptmaster đồ họa đơn sắc

5. Gato Roboto

Trái ngược với suy nghĩ phổ biến, thú cưng của bạn có thể nhìn thấy màu sắc, mặc dù không hoàn toàn giống cách chúng ta nhìn. Mặc dù vậy, Gato Roboto lại chỉ có đồ họa đen trắng và hình ảnh cực kỳ đơn giản. Có lẽ màn hình robot của con mèo có chế độ xem đơn sắc? Điều đó không thực sự quan trọng. Game được thiết kế để trở thành một trải nghiệm Metroidvania tối giản, từ cách điều khiển, cốt truyện cho đến đồ họa, và phong cách đen trắng đã làm rất tốt việc truyền tải sự tối giản đó.
Robot mèo chiến đấu trong game Metroidvania Gato Roboto đồ họa đen trắng tối giảnRobot mèo chiến đấu trong game Metroidvania Gato Roboto đồ họa đen trắng tối giản

6. West Of Loathing

Nếu bạn từng cảm thấy buồn chán ở trường, có lẽ bạn đã dành thời gian phác thảo một cuộc phiêu lưu nhỏ trong sổ tay bằng bút chì. Đó chính là phong cách thẩm mỹ mà bạn nhận được từ West of Loathing: một thế giới rất ngớ ngẩn, gần như không nhất quán, được vẽ nguệch ngoạc ở lề giấy trắng. Các màu duy nhất bạn thấy trong game này là đỏ và xanh dương, chỉ được sử dụng riêng cho những thứ như thanh máu và một số yếu tố giao diện người dùng nhất định. Ngoài ra, mọi thứ đều là những đường nét đen ngoằn ngoèo trên một thế giới trắng xóa. Ai bảo chúng ta ai cũng có bút chì màu để vẽ vời đâu cơ chứ.
Nhân vật đứng trong thị trấn của game nhập vai West Of Loathing với đồ họa vẽ tay như sổ phác thảoNhân vật đứng trong thị trấn của game nhập vai West Of Loathing với đồ họa vẽ tay như sổ phác thảo

7. Return Of The Obra Dinn

Các game được chơi trên một số máy tính Macintosh đời đầu mặc định là đen trắng vì chúng đơn giản là không thể xử lý nhiều hơn thế. Phong cách đồ họa đặc trưng mà các màn hình cũ đó tạo ra đã truyền cảm hứng cho nhiều nỗ lực nghệ thuật trong thời hiện đại, bao gồm cả Return of the Obra Dinn. Toàn bộ game không chỉ có bảng màu đơn sắc, mà còn hơi nhòe và méo mó, gần giống như một bức tranh ghép mảnh (mosaic). Điều này khá gợi nhớ đến những bức tranh về thủy thủ trên biển vào những năm 1800, với khuôn mặt và tỷ lệ được đơn giản hóa ở một số chỗ và phóng đại ở những chỗ khác, tạo nên một cảm giác cổ kính và bí ẩn.
Thủy thủ trong đoạn hồi tưởng của game giải đố Return Of The Obra Dinn với đồ họa pixel đơn sắcThủy thủ trong đoạn hồi tưởng của game giải đố Return Of The Obra Dinn với đồ họa pixel đơn sắc

8. World Of Horror

Trừ các trang màu quảng cáo thỉnh thoảng xuất hiện, hầu hết manga Nhật Bản được vẽ độc quyền bằng tông màu đen trắng. Như chúng ta đã thấy từ những tác phẩm của bậc thầy kinh dị nổi tiếng Junji Ito, bạn không cần truyện tranh màu để truyền tải nhiều cảm xúc khác nhau, đặc biệt là sự sợ hãi. Vì World of Horror tìm cách tri ân các tác phẩm của Ito, game cũng được thể hiện hoàn toàn bằng màu đen trắng (không tính các bảng màu tùy chọn có thể hoán đổi trong game). Thành thật mà nói, việc game không có màu là một sự giải thoát – nếu bạn phải nhìn thấy một số quái vật và hiện tượng kinh hoàng trong game với đầy đủ chi tiết màu sắc, có lẽ sẽ quá sức chịu đựng.
Sự kiện Treacherous Reflection trong game kinh dị roguelite World Of Horror phong cách manga đơn sắcSự kiện Treacherous Reflection trong game kinh dị roguelite World Of Horror phong cách manga đơn sắc

9. Toem

Bạn có lẽ sẽ mong đợi một game xoay quanh nhiếp ảnh sẽ chú trọng lớn vào màu sắc. Việc nắm bắt các sắc thái rực rỡ là một trong những kỹ năng quan trọng nhất của một nhiếp ảnh gia giỏi. Tuy nhiên, mặc dù cốt truyện và cơ chế game xoay quanh máy ảnh, Toem lại chủ yếu chỉ có màu đen, trắng và xám. Điều thú vị là sự thiếu màu sắc không làm giảm đi cơ chế chụp ảnh của game chút nào. Nó không còn quá quan trọng về việc phối màu, mà thay vào đó là việc chụp ảnh những thứ và con người khiến bạn mỉm cười. Theo một cách nào đó, việc này khá giải phóng, khi bạn có thể tự do chụp ảnh bất cứ thứ gì thu hút sự chú ý của mình mà không cần quá lo lắng về ánh sáng hay màu sắc.
Nhân vật di chuyển trong thành phố của game nhiếp ảnh Toem với đồ họa vẽ tay đơn sắcNhân vật di chuyển trong thành phố của game nhiếp ảnh Toem với đồ họa vẽ tay đơn sắc

10. Limbo

Limbo năm 2010 là người tiên phong của một phân khúc nhất định trong thể loại game giải đố đi cảnh (puzzle platformer), thường xoay quanh những đứa trẻ bất lực bị lạc trong thế giới đáng sợ. Đương nhiên, không có cách nào tốt hơn để miêu tả một đứa trẻ bị lạc ở một nơi đáng sợ hơn là thể hiện mọi thứ trong bóng tối ngột ngạt. Có rất ít ánh sáng được tìm thấy trong Limbo, và chắc chắn không có màu sắc nào để làm mọi thứ tươi sáng hơn. Chỉ có nhiều bóng tối hơn nữa, che khuất hoàn toàn diện mạo của nhiều quái vật đáng sợ trong rừng. Đây không phải là một game vui vẻ, và bảng màu đơn sắc của nó góp phần rất lớn vào việc thường xuyên nhắc nhở bạn về điều đó.
Cậu bé đối mặt với nhện khổng lồ trong game platformer Limbo với hình ảnh bóng tối đơn sắcCậu bé đối mặt với nhện khổng lồ trong game platformer Limbo với hình ảnh bóng tối đơn sắc

Kết luận

Trong thế giới game đầy màu sắc, những tựa game chọn con đường đơn sắc đã chứng minh rằng sự sáng tạo và phong cách nghệ thuật độc đáo có thể vượt qua mọi giới hạn về bảng màu. Từ việc tạo không khí kinh dị, bí ẩn cho đến việc nhấn mạnh cốt truyện hay mang lại cảm giác hoài cổ, đồ họa đen trắng đã được các nhà phát triển tận dụng một cách xuất sắc để tạo nên những trải nghiệm khó quên. Danh sách 10 tựa game này chỉ là một phần nhỏ trong số những ví dụ thành công, cho thấy sức mạnh của sự tối giản và cách nó có thể làm nổi bật những khía cạnh khác của game như gameplay hay cốt truyện.

Bạn đã trải nghiệm những tựa game đơn sắc nào và ấn tượng với phong cách của chúng ra sao? Hãy chia sẻ suy nghĩ của bạn trong phần bình luận nhé!

Related Articles

Back to top button