Những Game Điều Khiển Cực Khó Khiến Game Thủ ‘Vật Lộn’ Nhưng Lại Gây Nghiện

Có những trò chơi khiến bạn phải vật lộn từng bước, không phải vì độ khó của thử thách, mà vì hệ thống điều khiển tệ hại đến mức chính nó trở thành rào cản lớn nhất. Việc di chuyển là cả một cuộc chiến, những nhiệm vụ cơ bản biến thành mớ hỗn độn đầy hỗn loạn, và mọi nỗ lực đòi hỏi sự chính xác đều kết thúc bằng thảm họa. Nhưng điều kỳ lạ là – chúng lại rất vui. Sự ức chế, bực bội chính là yếu tố tạo nên sự hấp dẫn.
Dù đó là một bác sĩ phẫu thuật không chút khéo léo, một vận động viên chạy bộ ngã khuỵu ngay lập tức, hay một chú bạch tuộc cố gắng hành động bình thường, những tựa game này đã biến hệ thống điều khiển tồi tệ thành yếu tố gây hài cực đỉnh. Bạn sẽ thất bại, sẽ nổi giận, nhưng bằng cách nào đó, bạn vẫn tiếp tục chơi. Bởi vì không gì sánh bằng cảm giác chiến thắng ngọt ngào, đầy nực cười khi cuối cùng bạn cũng làm được điều mình muốn – hoặc vượt qua được nó. (Đúng vậy, đây là một gợi ý, chắc chắn bạn biết game nào sắp được nhắc đến).
14 Everything Is Going to Be OK
Kỳ Quặc Đến Đáng Lo Ngại
Hình ảnh trong game Everything Is Going to Be OK minh họa lối chơi khó chịu và không khí kỳ quặc, thể hiện sự vật lộn của người chơi với cơ chế điều khiển game.
Đây không phải kiểu “haha, điều khiển tệ thật vui,” mà là sự kháng cự tích cực đối với hành động chơi game. Mỗi thao tác đều chậm chạp và vụng về như thể trò chơi đang chế giễu nỗ lực của bạn để hiểu nó. Hệ thống điều khiển không hẳn là “tệ” về mặt kỹ thuật – chúng tạo cảm giác “sai sai,” như thể bạn không được phép thực hiện những động tác mà game cuối cùng lại yêu cầu.
Tựa game này mang một sức nặng u tối, hiện sinh, và dù điều đó thú vị, nhưng nó không phải kiểu hỗn loạn vật lý vui nhộn như những game còn lại trong danh sách này. Everything Is Going to Be OK khiến bạn đặt câu hỏi liệu những gì bạn đang làm có ý nghĩa gì không, điều này hay về mặt lý thuyết, nhưng thành thật mà nói – bạn bấm vào danh sách này để tìm những trò chơi vật lý điên rồ, chứ không phải một cuộc khủng hoảng hiện sinh.
13 Manual Samuel
“Samuel Ngất Xỉu Vì Thiếu Oxy… Lại Nữa Rồi”
Hình ảnh nhân vật Samuel trong Manual Samuel đang chuẩn bị ngất xỉu, minh họa tình huống điều khiển cơ thể một cách thủ công đầy khó khăn.
Sẽ thế nào nếu bạn phải tự ý thức điều khiển mọi thứ cơ thể làm – hít thở, chớp mắt, đi bộ? Đó chính là Manual Samuel, nơi mỗi hành động đều đòi hỏi bạn phải nhập liệu thủ công, biến ngay cả việc bước một bước về phía trước cũng thành thử thách cấp độ Olympic.
Bạn vào vai Samuel, một gã nhà giàu ngu ngốc, lười biếng, đã thỏa thuận với Thần Chết và có cơ hội sống cuối cùng – ngoại trừ việc giờ đây anh ta phải tự làm mọi thứ thủ công. Tựa game này troll bạn ngay từ đầu. Nó khó một cách không cần thiết, nhưng đó chính là nét quyến rũ của nó. Luôn có một giai điệu lạc quan nhỏ vang lên trong nền, và người kể chuyện tận tình giải thích mọi nỗi đau bạn trải qua và nhắc nhở bạn rằng bạn cần hít thở – một cách thủ công.
12 The Long Drive
Đừng Sợ, Tôi Chỉ Đang Cố Gỡ Mặt Bạn Ra Thôi
Cảnh quan sa mạc hoang vắng trong game The Long Drive, gợi ý không khí sinh tồn và khám phá khó khăn.
Tựa game này muốn trở thành một trải nghiệm kinh dị chậm rãi, nhưng nỗi kinh hoàng thực sự là cố gắng đóng cửa xe hơi bởi vì đột nhiên có thứ gì đó đang chạy về phía bạn và rồi bạn lỡ tay làm bật tung cánh cửa ra. Hệ thống điều khiển rất lộn xộn, lái xe khó khăn, đổ xăng căng thẳng (thỉnh thoảng tôi lỡ uống nhầm xăng), và mọi thứ bạn cố gắng làm đều biến thành một thảm họa mới.
Những con thỏ đáng sợ? Quá tệ. Những tiếng la hét ngẫu nhiên từ xa? Tại sao lại có chúng chứ? Nhưng bất chấp sự hoảng loạn, nó vẫn kỳ lạ là vui. Nó nắm bắt được đúng cái năng lượng của chuyến đi đường trường kiểu “mọi thứ vẫn ổn cho đến khi đột nhiên, chẳng còn gì ổn cả.” Nếu nó không quá căng thẳng, tựa game này sẽ đứng thứ hạng cao hơn, nhưng đây là kiểu “hỏng hóc” khiến bạn phải đổ mồ hôi.
11 Grow Home
Một Cuộc Leo Trèo Chệnh Choạng Đến Điều Gì Đó Tươi Đẹp
Hình ảnh nhân vật Bud trong game Grow Home đang leo trèo trên thân cây khổng lồ, thể hiện lối chơi vật lý dựa trên tương tác tay.
Ban đầu, đó là sự hỗn loạn – Bud di chuyển như một đứa trẻ mới biết đi trên cà kheo, việc leo trèo đầy lo lắng, và cây khổng lồ bạn đang cố gắng phát triển dường như có ý chí riêng. Bạn nắm lấy, bạn lóng ngóng, bạn ngã, và trong hầu hết hành trình, bạn cảm thấy mình chỉ có thể điều khiển một cách yếu ớt.
Nhưng rồi, khi bạn cuối cùng lùi lại, bạn sẽ nhìn thấy thành quả – mớ dây leo và hòn đảo lộn xộn, cao chót vót mà bạn đã định hình. Nó kỳ lạ, tự nhiên, và hoàn toàn là của bạn. Điều bắt đầu bằng một cuộc vật lộn kết thúc bằng thứ gì đó ấm áp đến bất ngờ: một thế giới nhỏ bé kỳ lạ, được vun trồng từ đôi bàn tay vụng về của bạn, và bằng cách nào đó, nó thật hoàn hảo.
10 Enviro-Bear 2000
Chính Xác Là Cái Game Lái Xe Dựa Trên Gấu Nên Thế Nào
Gấu lái xe trong Enviro-Bear 2000 đang cố gắng điều khiển vô lăng bằng một chân, thể hiện gameplay vật lý hài hước và khó khăn.
Bạn là một con gấu, bạn đang ở trong xe hơi, và bạn chỉ có một chân để làm mọi thứ. Lái xe, nhấn ga, đập cá – tất cả đều là một cơn ác mộng đa nhiệm khổng lồ. Trong khi đó, ong, đá và cá không ngừng xâm chiếm xe của bạn, khiến toàn bộ trải nghiệm giống như một giấc mơ sốt điên rồ. Hệ thống điều khiển tệ đến mức khó tin, nhưng theo một cách hoàn toàn hợp lý.
Đây chính xác là cảm giác khi một con gấu cố gắng lái xe nên thế nào – sự hỗn loạn thuần túy, không bị kiểm soát. Đây là kiểu trò chơi vật lý điên rồ kiểu cũ, và nó vẫn là một trong những trò chơi hài hước nhất từng được tạo ra.
9 Wobbly Life
Tôi Chưa Bao Giờ Cảm Thấy Loạng Choạng Đến Thế
Nhân vật hình người làm từ cao su trong Wobbly Life đang chạy, minh họa đồ họa đơn giản và hiệu ứng vật lý dẻo đặc trưng.
Đi bộ? Tạm ổn. Lái xe? Ngạc nhiên thay, cũng ổn. Làm bất kỳ công việc nào khác? Hoàn toàn thảm họa. Tựa game đưa cho bạn những chỉ dẫn đơn giản nhất thế giới: giao pizza, vứt rác, lái taxi. Nhưng cơ chế vật lý để bạn hoàn thành những công việc này luôn chực chờ làm hỏng một ngày của bạn.
Bằng cách nào đó, mọi công việc đều giống như một cuộc chiến mà bạn được cho là sẽ thua, bởi vì nhân vật của bạn tương tác với thế giới như thể họ được làm từ mì Ý luộc chưa chín. Và rồi còn có các lỗi glitch nữa – tôi vừa hoàn thành một công việc, nhảy vào xe – một chiếc tôi vừa đánh cắp – và đột nhiên, tôi đang bay vào quỹ đạo. Phải thừa nhận, đó là trong giai đoạn đầu game, tôi đã chơi tốt hơn rồi, nhưng nó vẫn là một mớ hỗn độn đầy tiếng cười.
8 Surgeon Simulator
Đừng Lo, Tôi Là Bác Sĩ
Cảnh phẫu thuật đầy hỗn loạn trong Surgeon Simulator, với các dụng cụ y tế rơi vãi và bàn tay vụng về của người chơi.
Sẽ thế nào nếu ca phẫu thuật được thực hiện bởi một người không hiểu cách hoạt động của bàn tay? Đó chính là tựa game này. Bạn điều khiển từng ngón tay riêng lẻ, có nghĩa là ngay cả việc nhặt một con dao mổ cũng là một thử thách lớn. Đến một lúc nào đó, bạn sẽ đánh rơi thứ gì đó quan trọng vào khoang ngực của bệnh nhân, và bạn sẽ làm mọi thứ tồi tệ hơn khi cố gắng lấy nó ra.
Tựa game này rất nghiêm túc về những gì bạn phải làm, nhưng hệ thống điều khiển khiến việc tuân theo kế hoạch gần như không thể về mặt thể chất. Bạn sẽ lỡ tay kéo đứt một lá phổi, và trò chơi sẽ giả vờ rằng điều đó không hoàn toàn là lỗi của bạn. Ồ, nếu bạn đã từng chơi I Am Bread – cũng có trong danh sách này – mọi thứ còn trở nên kỳ lạ hơn nữa. Bệnh nhân của bạn, Bob, và ông Murton của Bread? Cùng một vũ trụ. Anh chàng này đúng là không thể gặp may.
7 Human: Fall Flat
Cái Tên Nói Lên Tất Cả
Hai nhân vật hình người mềm mại trong Human: Fall Flat đang cố gắng leo trèo một bức tường, minh họa lối chơi vật lý hài hước và khó khăn.
Tựa game này là một bài kiểm tra sự tin tưởng đi sai hướng. Nhân vật của bạn về cơ bản có khả năng di chuyển của một cục kẹo dẻo biết suy nghĩ, và mọi nỗ lực giải đố đều biến thành một màn tấu hài đầy bất ngờ. Về lý thuyết, nó nói về việc hợp tác để giải các câu đố dựa trên vật lý – nhưng đây không giống như những trò chơi giải đố nhẹ nhàng mà tôi quen thuộc hơn; đây là sự hỗn loạn.
Trên thực tế, đó là về việc thất bại trong việc nắm lấy các gờ, ngã sấp mặt, và vô tình ném bạn bè xuống vách đá. Chế độ multiplayer làm cho nó thậm chí còn hài hước hơn – nếu bạn nghĩ mình vụng về trong phối hợp, hãy chờ xem điều gì xảy ra khi hai người cùng lúc vô dụng như nhau.
6 I Am Bread
Nhưng Tôi Muốn Được Nướng Thành Bánh Mì Nướng
Một lát bánh mì trong game I Am Bread đang bám vào cạnh bàn, cố gắng di chuyển mà không bị bẩn.
Bánh mì không nên khó điều khiển đến thế. Bạn di chuyển từng góc của lát bánh riêng lẻ, vì vậy ngay cả việc di chuyển đơn giản cũng giống như đang chiến đấu chống lại ý chí của vũ trụ. Mục tiêu cuối cùng là biến thành bánh mì nướng. Vấn đề là mọi thứ đều muốn chống lại bạn.
Bạn sẽ dành phần lớn thời gian chơi bám víu lấy đồ đạc để giữ lấy mạng sống, tuyệt vọng cố gắng di chuyển tới máy nướng bánh mì mà không chết. Sự quyết tâm tuyệt đối mà tôi đã phát triển khi bám chặt vào cạnh hộp, cố gắng nhích từng chút một về phía máy nướng bánh mì mà không chết, là điều khó sánh bằng. Và bằng cách nào đó, trò chơi còn có cả cốt truyện nữa. Tại sao ư? Tôi cũng chẳng biết.
5 QWOP
Hệ Thống Điều Khiển Nằm Ngay Trong Tên Game
Nhân vật vận động viên trong game QWOP với tư thế chạy bộ kỳ cục, minh họa khó khăn trong việc điều khiển chân.
QWOP đã ‘đi’ – theo một cách nào đó – để các game mô phỏng di chuyển khác có thể cố gắng ‘chạy’. Đây là địa ngục vật lý nguyên bản với giao diện của một trò chơi retro cổ điển, và tôi không nghĩ mình cần phải nói cho bạn biết ai đã tạo ra nó; bạn đã biết rồi. Bạn điều khiển từng chân của vận động viên riêng lẻ, có nghĩa là ngay cả việc tiến về phía trước cũng là một nhiệm vụ khổng lồ.
Hầu hết mọi người thậm chí còn không đi được quá một mét trước khi ngã gục trong sự tủi hổ. Nếu bạn thực sự cố gắng di chuyển, nó không bao giờ trông đúng đắn cả. Mỗi lần thử thường chỉ kéo dài chưa đầy vài giây, và điều đó thật hoàn hảo. À, tôi đã tìm thấy một mẹo: Bạn nên nhấn W và O cùng lúc để vào tư thế chạy hoàn hảo, sau đó nhấn Q và P cùng lúc để về cơ bản là di chuyển về phía trước. Tôi đã thử, nhưng không hiệu quả – ít nhất là với tôi. Tuy nhiên, điều hiệu quả là nhấn W và O để bắt đầu, sau đó nhấn Q – nhẹ nhàng – và rồi lại nhấn W và O một lần nữa. Tôi hoàn toàn bỏ qua P, và đúng nghĩa là đã thay đổi “tên” của trò chơi theo cách điều khiển của mình, và điều đó giúp tôi đi được khoảng 6 mét trước khi ngã.
Với những tựa game này, sự khó khăn trong điều khiển không phải là một lỗi, mà là một tính năng được thiết kế để mang lại những khoảnh khắc hài hước, bất ngờ và đôi khi là chiến thắng đầy thỏa mãn một cách kỳ lạ. Chúng thách thức sự khéo léo và kiên nhẫn của bạn theo những cách độc đáo, biến quá trình ‘vật lộn’ thành một phần của niềm vui.
Bạn đã từng trải nghiệm cảm giác ‘ức chế nhưng vẫn cuốn’ với tựa game nào trong danh sách này chưa? Hãy chia sẻ cảm nhận và những kỷ niệm hài hước của bạn về những trò chơi có hệ thống điều khiển “điên rồ” này nhé!